Ngô Hải vui vẻ cười, một tay cầm bộ sườn xám, tay kia quấn lấy eo mỹ nhân ôm vào lòng, khẽ cắn lỗ tai Lưu Vũ dỗ dành, "Tôi giúp em mặc."
Hơi thở nóng bỏng phả nhẹ bên tai, Lưu Vũ rùng mình một cái, mềm nhũn ngã vào trong vòng tay của Ngô Hải. Cậu như bị lời nói của Ngô Hải làm cho choáng váng, trong mắt dâng lên một tầng sương mờ. Ngô Hải hôn lên vành tai cậu, dụ dỗ:
"Mặc cho tôi xem, được không?"
Có thể là do thanh âm Ngô Hải quá mê hoặc, cũng có thể là do Lưu Vũ vẫn còn đang sững sờ. Tóm lại, khi Lưu Vũ hoàn hồn, Ngô Hải đã cởi được một nửa bộ trường sam.
Lưu Vũ được Ngô Hải bế đến sô pha, hơi lạnh tiếp xúc với da thịt khiến cậu tỉnh táo hơn chút. Cậu nhìn Ngô Hải dùng miệng chậm rãi cởi bỏ từng lớp y phục của mình, không thể tin được người đàn ông này lại dám làm chuyện như vậy trong phòng khách. Lưu Vũ hoảng sợ, vội vàng đẩy bả vai Ngô Hải: "Ít nhất cũng trở về phòng..." Chưa kịp nói xong thì đầu v* đã bị anh cắn một cái, miệng nhỏ khẽ ưm lên, ngón tay vặn xoắn áo sơ mi Ngô Hải. Ngô Hải một bên hôn liếm ngực trái, một bên đùa bỡn nhũ tiêm bên phải, nhướng mày liếc nhìn Lưu Vũ, mơ hồ nói: "Trong phòng lạnh, ở đây ấm hơn."
Quả thật rất ấm áp, khi nãy bọn họ còn thêm rất nhiều than củi để nướng khoai lang. Bây giờ cho dù quần áo đã cởi gần hết, trong đại sảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thkvca-bien-khoa-xuan/2429658/chuong-7-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.