"Lưu Vũ, nhìn tôi."
Giọng điệu của Ngô Hải mang chút dụ hoặc, mang chút cám dỗ. Lưu Vũ hừ nhẹ một tiếng, miễn cưỡng mở mắt. Cậu ngượng ngùng, cả người ửng đỏ hệt đóa tường vi chớm nở. Hàng mi cong vút khẽ run run, lấp loáng ánh nước như say rượu. Ngô Hải ở phía trước chống đỡ thân thể nhìn cậu, thân thủ gắt gao ôm lấy người trong lòng. Tư thế che chở này khiến Lưu Vũ cảm thấy thoải mái. Cậu ôm chặt cánh tay khiến Ngô Hải cúi đầu, môi châu đỏ mọng hôn lên bờ môi mỏng.
Nếu nụ hôn vừa rồi là do Ngô Hải chủ động tiến công, thì nụ hôn bây giờ lại do chính Lưu Vũ dâng lên. Ngô Hải không phản ứng gì, mặc cho Lưu Vũ hôn liếm bờ môi. Anh hưởng thụ sự chủ động của Lưu Vũ, điều này khiến anh cảm thấy mình cũng được yêu. Cho dù chỉ dùng đầu lưỡi trêu đùa xung quanh, anh cũng nguyện ý để Lưu Vũ nghịch ngợm.
Dù sao dục vọng bùng cháy sẽ luôn được chính Lưu Vũ “dập lửa”.
Một lúc lâu sau, Lưu Vũ hôn hít mệt mỏi mới buông tay ôm Ngô Hải. Cậu biết chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo, im lặng chờ đợi Ngô Hải ôm vào phòng. Bất quá, Ngô Hải không hề có động tĩnh gì, chỉ ung dung ngồi nhìn cậu ngập ngừng muốn nói lại thôi.
Nhác thấy Lưu Vũ không lên tiếng, Ngô Hải chuyển sang lôi kéo quần áo cậu, vươn tay cởi nút thứ nhất.
Thấy Ngô Hải lại định làm chuyện đó ở đại sảnh, Lưu Vũ tức giận vỗ lên mu bàn tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thkvca-bien-khoa-xuan/2429653/chuong-8-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.