*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ở đây dân chúng được phép đốt pháo trong 15 ngày kể từ ngày Tết Nguyên Đán, vì vậy Ngô Hải tính mua hai cái trước khi trở về nhà.
Tết âm lịch năm nay tới sớm hơn hai tháng, mọi người đều không kịp chuẩn bị. Nguồn cung pháo khan hiếm, giá cao hơn trước rất nhiều. Người bán hàng rong đội mũ lông chó, rúc tay vào tay áo cho ấm. Đứa con trai bảy tám tuổi của ông đứng bên cạnh, lặng lẽ lấy một ống tre nhỏ trong sạp, cắm vào tuyết rồi dùng bật lửa châm lửa.
“Bang!” Một tiếng động lớn, ống tre bị nổ tung lên trời. Người bán hàng rong rùng mình sợ hãi, dùng chân đá vào mông thằng bé. Thằng nhóc vừa né vừa cười, chạy lanh quanh sạp hàng. Cuối cùng, nó tự cao quay lại le lưỡi với cha mình. Người bán hàng rong tức giận chửi ầm lên nhưng lại e ngại Ngô Hải vẫn còn đứng đó, gã đành chỉ thẳng vào mũi thằng nhóc, nói tối nay sẽ về cho nó no đòn.
Ngô Hải cảm thấy thích thú. Anh khoác dây pháo lên cánh tay, chỉ vào ống tre nhỏ vừa nãy được đứa nhỏ cắm trên đất, hỏi: "Đây là cái gì?"
“Là pháo kép.” Người bán hàng rong nhìn lại, “Mấy đứa con nít hay thích loại này, tiếng nổ to giống như pháo treo”.
Ngô Hải thích thú nhặt một cái xem kỹ rồi yêu cầu ông chủ gói mười cái. Anh chưa từng nhìn thấy thứ này bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thkvca-bien-khoa-xuan/2429655/chuong-8-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.