“Ừm, cũng có thể.” Thích Hân Nhiên cắn dĩa suy nghĩ: “Trước giờ em toàn trao đổi với Kế Hoạch qua đánh chữ chứ chưa từng thấy cô ta gửi voice, cũng không biết là giọng nam hay giọng nữ.”
Ngụy Nam im lặng một lát, chậm rãi thở dài.
Thích Hân Nhiên nghe thấy nhưng không hỏi lí do, cúi đầu khoét bánh kem bỏ vào miệng.
Thích là một việc rất tham lam.
Vì muốn khiến tình địch tưởng tượng không vui mà một bên mất công làm nhiều chuyện như vậy, một bên còn phải cẩn thận đề phòng người mình thích, không muốn cho anh biết là do mình làm.
Buồn cười lại đáng thương.
Bởi vì biết cô ta tự ti và đau khổ nên không nói nổi những lời lạnh lùng tàn nhẫn.
Chỉ biết thở dài.
“Vậy em phải xử lý sao đây?” Thích Hân Nhiên hỏi: “Chuyện này cũng không thể bóc mẽ ra đúng không.”
“Đương nhiên không thể.” Ngụy Nam cũng nhất trí với ý kiến của cô nhưng có suy nghĩ khác: “Nếu bóc mẽ ra thì càng khó giải quyết.”
Cô chống cằm, ngờ vực nhìn anh.
“Nếu cô ta đã muốn đóng làm hai người.” Ngụy Nam cong môi, trong lòng đã có dự tính trước: “Chúng ta sẽ coi như cô ta là hai người để giải quyết.”
Buổi tối hôm đó, Bắc Đường – người vốn bị phốt hai ngày nay mà chẳng có động thái đáp lại nào rốt cuộc đã đăng Weibo làm sáng tỏ sự việc. Cô bác bỏ những chỉ trích kéo dài không chịu giao bản thu, tự ý sửa kịch bản, thái độ lồi lõm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thit-truoc-yeu-sau/2498890/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.