Năm chiếc đèn, toàn bộ đều là những điều ước dành cho Tần Nghiễn Trúc.
Thịnh Triết Dương ngước nhìn bầu trời.
Hắn không muốn rơi nước mắt vì Tạ Chỉ Duệ nữa.
Chỉ mới không lâu trước đây, nàng ta còn nói những lời yêu thương với hắn.
Nhưng từ đầu đến cuối, chưa từng có một giây phút nào nàng ta để tâm đến hắn cả.
Thịnh Triết Dương tự biết thân biết phận, không phải loại người vô lý ép buộc người khác yêu mình.
Tạ Chỉ Duệ yêu Tần Nghiễn Trúc, vậy hãy yêu một cách chân thành, hắn tuyệt đối sẽ không phá hoại.
Nhưng tại sao nàng ta lại phải lừa hắn?
Diễn một màn tình thâm nghĩa trọng, khiến hắn sa vào bẫy, cam tâm tình nguyện vì nàng ta mà làm tất cả.
Vì sao nhất định phải để hắn rơi vào nực cười như vậy, ngốc nghếch dâng trọn trái tim, rồi bị vứt bỏ mà đau đớn tột cùng?
Hắn cũng là con người, vì sao tấm chân tình của hắn lại bị chà đạp đến mức này?
Nhưng cho dù oán hận chất đầy lồng ngực, Thịnh Triết Dương lại bi ai phát hiện…
Hắn chẳng có nơi nào để trút giận.
Cũng chẳng có nơi nào để đi.
Không trách được Tạ Chỉ Duệ đùa bỡn hắn như vậy.
Hóa ra, hắn chính là một chiếc lá trôi sông, không thể phản kháng.
4
Thịnh Triết Dương mơ màng trở về Tạ phủ.
Trong phòng vẫn còn đầy những món quà trước đây Tạ Chỉ Duệ tặng hắn. Hắn cẩn thận thu dọn từng món, lúc này mới phát hiện, những thứ này chẳng có món nào hợp với sở thích của hắn cả.
Hắn thích y phục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-triet-duong-co-quy/5044462/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.