Logic của Tảo Tình vẫn luôn có vấn đề.
Ví dụ như cô cảm thấy, Lý Bình Xuyên không hôn cô, chính là không thích cô đến thế.
Kỳ Hòa sáng sớm đã bị cô quấn lấy làm phiền.
Buổi trưa ở nhà ăn trong trường, Tảo Tình vẫn luôn một bộ dáng không muốn ăn, bị Kỳ Hòa ăn vụng mấy miếng thịt cũng không phản ứng, rõ ràng là đã si ngốc, hồn đều bị người đàn ông đó câu đi mất rồi.
Kỳ Hòa lắc đầu thở dài, dùng danh nghĩa chuyên gia tình yêu phán đoán cho Tảo Tình.
"Cậu lần trước nấu cơm cho anh ta, anh ta nói như thế nào?"
Tảo Tình nâng mặt, thả lỏng bản thân, nhớ lại ngày đó, Lý Bình Xuyên giống như cũng không có nói cái gì, không có cảm động, cũng không nói ăn ngon, biểu hiện rất lạnh nhạt, khiến cô một lần nữa nghi ngờ là anh không quá thích cô.
Nghĩ như vậy, cảm giác buồn bực càng lúc càng rõ ràng, "Không nói gì hết."
Đũa chọc chọc vào cơm, chọc thủng vào lỗ, thủng càng nhiều, sự thiếu tự tin của cô càng lúc càng trầm trọng, "Không phải làm cơm thôi sao? Có thể nói cái gì?"
Kỳ Hòa cong môi, "Mặt cậu gần như viết lên chữ khẩu thị tâm phi rồi."
*Khẩu thị tâm phi: miệng thì nói vậy nhưng tâm lại không phải vậy, miệng nói một đằng trong lòng lại nghĩ một nẻo.
Dù sao cũng là lần đầu tiên chính thức xuống bếp.
Sao có thể không muốn nghe lời khen, coi như là không ngon đi, cũng là đánh giá, cứ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-thich/2423570/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.