Ánh mắt của Cố Thanh Hoàn sâu thẳm: "Nếu bọn họ chôn cất mẫu thân muội trong mộ phần của tổ tiên Cố gia thì đã chẳng có chuyện gì."
Sử Lỗi lại kinh ngạc: "Nhị nãi nãi được chôn ở đâu?"
Cố Thanh Hoàn mỉm cười: "Mẫu thân muội bị chôn phía sau mộ phần của tổ tiên Cố gia, một ngôi mộ cô quạnh, quanh năm không thấy ánh sáng mặt trời, sao muội nỡ lòng cứ để vậy được."
Lúc này Sử Lỗi không còn do dự nữa, dẫu sao Nhị nãi nãi cũng là chính thất được cưới hỏi đàng hoàng, hành động của Cố gia thật sự vô cùng quá đáng.
"Muội yên tâm, ta sẽ giúp muội làm chuyện này, chỉ có điều, thể nào bên phía Cố gia cũng sẽ có ý kiến."
Cố Thanh Hoàn tươi tỉnh trở lại: "Sử Đại ca yên tâm, muội sẽ sắp xếp ổn thỏa chuyện này."
Cố Thanh Hoàn vừa dứt lời, một nha hoàn hoảng hốt chạy đến.
"Lục tiểu thư, Lục tiểu thư, có chuyện lớn rồi, tiểu thư nhà ta bị ngất, tiểu thư mau đi xem sao!"
Cố Thanh Hoàn hoảng sợ, chạy như bay theo nha hoàn kia: "Ngân Châm, Diệp Thanh, mau cầm túi thuốc của ta ra đây."
…
Còn trong quán rượu lúc này, Ân Lập Phong và Tô Tử Ngữ đang ngồi đối diện nhau, không ai nói một câu nào.
Tiểu Trung thấy tình hình không ổn, cẩn thận nhìn Tô Tam gia, sợ hắn sẽ làm ra chuyện gì quá khích.
Một lúc lâu sau, Tô Tử Ngôn rót một chén rượu cho Ân Lập Phong, nói: "Lâu rồi hai chúng ta không uống rượu với nhau, vừa hay hôm nay gặp mặt, uống một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-kieu-y/848217/chuong-307.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.