Ánh mắt Triệu Cảnh Diễm hơi trầm xuống: "Xe đến trước núi ắt có đường đi, có huynh ở đây, Cố Lục không chạy thoát được."
"Đình Lâm, đệ phải hiểu là không thể so sánh tiểu thư của phủ Trấn Quốc công với những nhà khác, dù sao cô ta cũng có chỗ dựa là Trung Cung Hoàng hậu."
Triệu Cảnh Diễm vỗ vai huynh đệ của mình: "Điều đệ suy nghĩ không phải là điều này. Đệ chỉ muốn biết, rốt cuộc lần này phụ hoàng có suy nghĩ gì. Đi thôi."
"Đi đâu?"
"Về phủ chứ đi đâu, đám người Lý Trác đang chờ đấy. Dù sao trong chuyện công trình đường sông này, cũng phải cho lão Tam nếm được tý ngon ngọt, thế nên chúng ta cần thương lượng thật kĩ."
Tưởng Hoằng Văn cười khẩy: "Mỗi đêm không uống rượu thì lại đánh bạc, không đánh bạc thì lại nghị sự, thế nào ta cũng chết sớm cho coi."
"Có Cố Lục mà, huynh không chết được đâu." Triệu Cảnh Diễm lườm hắn ta.
"Gia!" A Ly bỗng nói chen vào.
"Chuyện gì? Sao ngươi giống ma quá vậy, có thể có tý tiếng động không hả!" Triệu Cảnh Diễm bị A Ly làm cho hết hồn.
A Ly trợn trắng mắt, thầm nghĩ, thị vệ ta đây đẹp trai như thế, giống quỷ chỗ nào cơ chứ?
"Nói!"
A Ly bĩu môi: "Gia, có chuyện này, tiểu nhân không biết có nên nói hay không."
"Có gì thì nói mau đi, úp úp mở mở làm gì?"
A Ly tức đến nội thương, tủi thân nhìn chủ nhân.
"Gia, hôm nay Lục tiểu thư phải chịu uất ức trong Thái Y Viện."
"Cái gì?"
Một tiếng kêu kinh hoảng vang lên trong Vạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-kieu-y/848157/chuong-247.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.