Cố Thanh Hoàn chớp mắt, lời này của sư gia rất có lý.
Thạch Dân Uy lại nói: "Phía sau Thụy vương có hai sự trợ giúp đắc lực. Phủ Trấn Quốc công và Hoàng hậu là một, phủ lão Tề vương là hai, sau lão Tề vương mới là Cố phủ."
"Ý của sư gia là?"
"Mấy năm nay, phủ Trấn Quốc công ỷ vào thế của Hoàng hậu và Thụy vương ở trong cung, ăn chơi đàng điếm, ỷ thế hiếp người, không có việc xấu nào không làm. Chỉ cần nhìn Tần Ngọc Côn là biết ngay phủ đó đã nát thế nào."
Mặt Cố Thanh Hoàn hơi biến sắc, cô hiểu ngay Thạch Dân Uy đang nói đến điều gì.
Ba tháng trước, đúng ngày bệnh tình của Hoàng thượng nguy kịch, Tần Ngọc Côn rảnh rỗi dạo chơi ở ngoại ô. Trên đường đi, hắn ta gặp một xe ngựa kẹt giữa vũng bùn không thể đi tiếp được.
Hắn ta thấy trong xe có hai cô gái kiều diễm mặc váy xanh thì nảy sinh ý đồ xấu xa. Hắn ta đã lệnh cho gia nô bao vây hai tỷ muội này, bắt đến biệt viện của mình.
Hai tỷ muội họ Trần thà chết không theo, Tần Ngọc Côn liền cạy răng hai người, đổ nước trà có bỏ xuân dược vào miệng họ.
Nếu hai tỷ muội này là dân chúng bình thường, bỏ ít bạc ra chặn miệng người nhà là xong, dù sao chết thì cũng chết rồi. Nhưng phụ thân của hai người họ lại là một phú thương, trong nhà chỉ có hai cô con gái này, sao có thể bỏ qua cho được. Ông ấy lập tức đâm đơn kiện lên phủ Thuận Thiên, xin quan lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-kieu-y/848156/chuong-246.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.