Tần Hoàng hậu đã tái mét mặt mày, lửa giận bừng lên trong mắt.
"Con chó già này càng lúc càng không còn thể thống gì cả, không có bản lĩnh chữa bệnh, nhưng lại rất có bản lĩnh làm bản cung tức giận. Sớm muộn gì cũng có một ngày, bản cung…"
"Nương nương phải đề phòng chó cắn ngược lại chủ."
Tần Hoàng hậu khẽ rùng mình, nghĩ đến chuyện kia lại cười khẩy, nói: "Cho ông ta mười lá gan ông ta cũng không dám, trừ phi ông ta không muốn sống nữa."
Tình Tuyết mím môi không nói gì.
Tần Hoàng hậu mệt mỏi ngả xuống giường, thở hắt ra một hơi: "Biết vậy đã chẳng làm. Nếu bản cung không ngăn cản Tăng thị, nói không chừng vị trí Thái tử đã rơi vào tay Thụy vương. Lần này thì hay rồi, tình cảm phu thê bao nhiêu năm nay cũng tan thành mây khói."
Tình Tuyết khẽ phất tay một cái, ra lệnh cho người hầu lui ra, sau đó bưng trà sâm đặt vào tay Hoàng hậu.
"Nương nương, chúng ta không tốt, Quý phi lại càng không tốt. So ra, Hoàng thượng vẫn còn chút tình nghĩa với nương nương. Nô tỳ nghe nói, đến bây giờ Hoàng thượng vẫn chưa thèm nhìn Quý phi lần nào nữa là."
Tần Hoàng hậu cười khẩy: "Ngươi đấy, vẫn còn quá thiển cận. Trước đây Thịnh gia chưa được triệu đã tự ý vào Kinh thành, cuối cùng có kết cục gì. Còn Tô phủ hôm nay lại là có kết cục gì. Không phải Tô Thanh còn đang ngồi yên trên cái ghế Thượng thư của mình đó sao."
"Chuyện này…" Tình Tuyết nghẹn lời, có tiền lệ của Thịnh gia, lẽ ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-kieu-y/848155/chuong-245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.