DÒNG DÕI TƯỞNG GIA
Xuân Nê không biết đã xảy ra chuyện gì nhưng cũng nhận ra sự run rẩy trong giọng nói của tiểu thư. Xuân Nê mò mẫm dìu tiểu thư dậy, sau đó dựa vào trực giác để tìm bình trà đang được ủ trên bếp lò.
Uống một chén trà, tay chân lạnh cóng của Thanh Hoàn mới từ từ ấm áp trở lại.
"Tiểu thư, Nguyệt nương đâu?"
Xuân Nê hỏi nhỏ.
"Bà ấy và Tiền Phúc đang trên đường trở về. Ngươi đi ra sau viện đợi họ đi."
"Vậy còn tiểu thư…"
"Ta không sao. Ngươi đi đi."
Thanh Hoàn nói bằng giọng yếu ớt.
Xuân Nê không dám cãi lại, chỉ lo lắng nhìn cô rồi lặng lẽ lui ra ngoài.
Trong phòng yên lặng không tiếng động, Thanh Hoàn chỉ nghe thấy tiếng tim mình đập thình thịch. Cô áp tay vào lồng ngực.
Hôm nay đúng là nguy hiểm, nếu không phải khi đó cô nhanh trí, quyết định lấy chuyện hồn ma ra để dọa hắn ta thì e rằng khó mà thoát thân được. Có điều, dựa vào bản lĩnh của hắn ta thì cô cũng chỉ hù dọa được nhất thời. Sau này, khi bình tĩnh lại, chắc chắn hắn ta sẽ sinh nghi.
Thanh Hoàn xoa nắm tay, tiếng tim đập dồn dập từ từ ổn định lại.
Giờ Tý ba khắc.
Ở nơi yên tĩnh nhất trong Tô Phủ, vẫn còn một viện tử đang sáng ánh đèn.
Tô Tử Ngữ đứng trước cửa lẳng lặng chờ đợi.
Một lát sau, một nha hoàn mặc áo xanh nhạt vội vã đi tới, khuôn mặt lộ vẻ xin lỗi:
"Mời Tam gia về đi, phu nhân… đã nghỉ ngơi rồi ạ…"
Tô Tử Ngữ cười khổ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-kieu-y/848082/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.