NGƯỜI BỊ GÂY KHÓ DỄ LÀ ÔNG ĐẤY
"Sư gia còn nói, kì thi mùa Xuân năm này có hai người trẻ tuổi nhất định có thể lọt vào ba cái tên đứng đầu ạ."
"Hử?"
Thạch Dân Uy đã ngâm mình trong thi thư lâu năm, con mắt nhìn người cũng khá lợi hại, người có thể khiến hắn ta xem trọng nhất định là có điểm hơn người.
Thanh Hoàn thuận miệng hỏi: "Là công tử nhà ai?"
"Thạch sư gia nói, người đầu tiên là Lục gia Tưởng phủ, người này học rộng hiểu nhiều, thông hiểu đạo lý cổ kim, văn chương tựa cẩm tú, xứng đáng Trạng nguyên. Còn người kia chính là một học trò Hàn môn*.
(*) Người có xuất thân từ thường dân, không có chỗ dựa trong chốn quan trường.
Thanh Hoàn cũng đã hiểu ra. Chẳng trách Quận chúa để mắt đến Tưởng phủ, thì ra là vì người này. Học hành giỏi giang như vậy, cũng xứng với Ngô Nhạn Linh.
Cô ngẫm nghĩ rồi nói: "Là Lục gia của Tưởng gia thì không có gì lạ, còn một người Hàn môn có thể có tài cao đến vậy, nhất định đã phải tốn mười năm khổ luyện, người như vậy cũng là nhân tài khó có được. Đúng rồi, có phải vị hôn phu của Nhị tỷ cũng ứng thí không?"
Nguyệt nương nhìn tiểu thư, giọng nói lanh lảnh: "Còn không phải sao, nô tì nghe nói hai ngày nay, Nhị tiểu thư thường đến Phật đường của thái thái, nhất định là đang cầu xin Bồ Tát phù hộ."
Thanh Hoàn đột nhiên đứng dậy, đi lui đi tới mấy bước trong phòng, im lặng một hồi rồi lên tiếng, "Nguyệt nương, ngươi vẫn phải xuất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-kieu-y/848034/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.