TA LIỀU VỚI CÔ TA
Lục tiểu thư nghe không hiểu sao?
Thanh Hoàn cười nói: "Ta nghe Nguyệt nương nói, lúc mẫu thân mang thai ta, cũng chính vì suy nghĩ quá nhiều mới sinh ra một đứa ngốc nghếch như ta đấy."
"..." Trương thị ngạc nhiên.
…
"Tiểu thư, Trương di nương này cũng là một người thông minh đấy ạ."
Nguyệt nương bưng tổ yến đưa cho Thanh Hoàn, "Tại sao tiểu thư không đồng ý với bà ấy, cũng để cho bà ấy yên tâm luôn."
Thanh Hoàn đặt tổ yến lên bàn, nói rất thờ ơ: "Bà ta cầu xin thì ta phải đồng ý sao?"
Vạn sự vạn vật đều biến đổi trong chớp mắt, cầu người không bằng tự cầu mình, nếu muốn sống để nhìn con trai lớn lên từng ngày, chỉ có thông minh thôi thì chưa đủ.
"Nguyệt nương à, người bà ấy phải cầu xin không phải ta mà là người muốn mạng của bà ấy. Có thể sống tiếp hay không, sống như thế nào, tất cả đều nằm trong tay của người đó."
"Vậy tiểu thư dự định sẽ chỉ bàng quan thôi sao?" Nguyệt nương có chút không tin.
"Đương nhiên là bàng quan."
Người giao mạng sống của mình cho người khác chính là người ngu ngốc nhất. Mạng sống phải do chính mình giành lấy, đường sống phải do chính mình tìm được, ai cũng không giúp được ngươi.
Trương thị đã nhìn rõ tình thế của mình, nhất định có thể nghĩ ra cách để bản thân được sống. Lúc này, nếu có người để cho bà ta dựa dẫm thì sẽ làm giảm đi một phần quyết tâm sống mái của bà ấy.
Con người là như vậy đó, phải bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-kieu-y/848033/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.