CÓ CHUYỆN THÌ MỜI TRÈO TƯỜNG
Ngô Nhạn Linh nhớ tới người đàn ông đẹp như ngọc kia, tai lập tức đỏ ửng, trái tim đập thình thịch, liền cười nói:
"Mẫu thân, Lục muội hiểu chuyện như vậy, người phải thưởng cho muội ấy đi."
Hoa Dương nói rất vui vẻ:
"Đứa bé này càng ngày càng hiểu chuyện. Trước đây ở Trấn Quốc công phủ còn được Trần phu nhân khen ngợi, đúng là khiến Cố gia ta nở mày nở mặt."
Quận chúa vốn mạnh vì gạo bạo vì tiền, nhưng tại sao đến ngay cả một người trước giờ luôn tỏ ra lạnh nhạt với bản thân như Ngô Nhạn Linh cũng bắt đầu biết nịnh nọt vậy? Thanh Hoàn giật mình, không khỏi để ý kỹ thêm vài phần.
A Ly không có kiên nhẫn để nghe đám phu nhân chốn nội trạch nói qua nói lại, lập tức cao giọng:
"Bẩm phu nhân, Quận chúa, lão tổ tông còn có vài lời, kêu tiểu nhân truyền thay."
Ngụy thị đang định nói thì bị Hoa Dương cướp lời:
"Này này này, lão tổ tông có lời gì dặn dò, ngươi cứ việc nói ra."
A Ly chau mày:
"Lão tổ tông yêu cầu tiểu nhân chỉ được nói cho Lục tiểu thư nghe."
Hoa Dương đảo mắt, cố gắng lấp liếm:
"Tính tình của lão tổ tông vẫn giống y ngày xưa!"
…
"Chuyện gì?"
Giọng nói của Thanh Hoàn ngập tràn lửa giận, dù rằng cô đã cố kìm nén lại. Giữa thanh thiên bạch nhật lại dám tặng cả một giỏ anh đào cho cô. Tên Triệu Cảnh Diễm này chê cô chưa đủ nổi bật hay sao.
A Ly không hiểu hàm ý sâu xa trong đó. Hơn nữa, cậu ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-kieu-y/848025/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.