"Vậy cô nói xem, ta là người hay ngỗng?" Triệu Cảnh Diễm đã đề phòng từ trước, nên né tránh rất nhẹ nhàng, còn cố ý hỏi trêu cô.
Khóe miệng Cố Thanh Hoàn giật giật. Ngươi một nửa là người, một nửa là ngỗng, người ngỗng hợp thể.
Miệng cô méo xẹo, ánh mắt dại ra, cô gào to lên: "Ngỗng, ta muốn ăn ngỗng."
Triệu Cảnh Diễm thấy cô ta có thể khiến bản thân đắm chìm vào thế giới người điên chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, không khỏi híp mắt nhìn.
Trở mặt nhanh thật.
Hắn vẫy tay với cô: "Lục tiểu thư, ngỗng ăn không ngon, chỗ ta có kẹo, cô có muốn ăn kẹo không?"
"Muốn, muốn, Thanh Hoàn muốn ăn kẹo."
"Cô qua đây, qua đây ta sẽ cho cô ăn." Triệu Cảnh Diễm dẫn dắt từng chút một.
Cố Thanh Hoàn nghiến răng ken két, trực giác mách bảo có gì đó không ổn, nhưng tên đã lên dây, không bắn không được. Nếu cô không đến đòi kẹo, tám chín phần mười là sẽ bị bại lộ.
"Kẹo kẹo, Thanh Hoàn muốn kẹo."
Dứt lời, cô bỗng vọt tới trước mặt Triệu Cảnh Diễm, hai tay bắt đầu giở trò.
"Kẹo ở đâu, ta muốn ăn kẹo."
Chỉ nháy mắt, bộ y phục trắng tinh của Triệu Cảnh Diễm đã lấm bẩn, in đầy dấu tay.
Hắn không những không giận mà còn cười tươi hơn, dang rộng tay ra, vẻ mặt bình chân như vại: "Lục tiểu thư, kẹo ở trên người ta, cô tìm đi, tìm được thì cho cô ăn."
Thứ quan trọng nhất của tiểu thư khuê các là danh tiết. Rõ ràng nếu tay của cô gái này sờ lên thân thể của đàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-kieu-y/847948/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.