Cô gái đang nằm trên giường vẫn nhắm chặt hai mắt, sắc mặt tái nhợt, ngay cả hô hấp cũng rất yếu.
Triệu Cảnh Diễm hoảng hốt đến mức chân như nhũn ra, bước lên trước nói: "Các ngươi đừng lo lắng, để ta truyền chân khí cho tiểu thư nhà các ngươi."
Xuân Nê ngăn lại, nói: "Vương gia, nam nữ thụ thụ bất thân, tiểu thư nhà nô tỳ..."
Triệu Cảnh Diễm khẽ phất tay, nôn nóng nói: "Ngươi thì biết cái gì, tính mạng quan trọng hay là cái thụ thụ kia quan trọng, tránh ra, tránh ra!"
Hắn dứt lời, hai chân khẽ chuyển động, người đã đến bên giường.
Xuân Nê chỉ thấy trước mắt lóe lên, không khỏi sửng sốt há hốc mồm. Mẹ ơi, hóa ra Thọ vương là một cao thủ.
Triệu Cảnh Diễm nhẹ nhàng nâng Cố Thanh Hoàn dậy, trong lòng có hơi thương tiếc.
Cô gái này nhẹ thật.
Triệu Cảnh Diễm lắc đầu, tựa như muốn vứt bỏ tạp niệm trong đầu. Hai tay đặt sau lưng Cố Thanh Hoàn, truyền từng chút chân khí một vào trong lồng ngực cô, điều khiển cho chúng đi đến tứ kinh bát mạch.
Sau nửa canh giờ, Cố Thanh Hoàn khẽ rên một tiếng, bấy giờ Triệu Cảnh Diễm mới đặt cô nằm xuống.
Xuân Nê nhào tới, thấy sắc mặt tiểu thư đã tốt hơn vừa nãy nhiều, nước mắt lại lã chã rơi.
Triệu Cảnh Diễm nhìn chằm chằm người trên giường, ánh mắt thâm sâu, hồi lâu vẫn chưa dời mắt đi.
Đêm đầu thu se lạnh, ánh sao mờ nhạt.
Triệu Cảnh Diễm kéo hai chân rã rời trở về phòng, không nói tiếng nào mà nằm lên giường.
Tưởng Hoằng Văn đi tới hỏi: "Thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-kieu-y/847949/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.