*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
tôi!”
“Đã là lúc nào rồi mà anh vẫn còn giận với ba mình?” Lý Lâm vươn tay muốn ấn bả vai Thẩm Đình Thâm để anh suy nghĩ kĩ càng thêm
Thẩm Đình Thâm nghiêng người, tránh tay Lý Lâm, “So với việc ở đây khuyên tôi quay về, chi bằng anh ngoan ngoãn ở công ty khuyên ông già kia thì hơn
Nếu Steve đã đích thân muốn đến gặp tôi, ông già kia vẫn không nhìn ra rằng Thẩm thị đã không còn là Thẩm thị khi ông ấy quản lý nữa?” “Không sai, Thẩm thị cần anh, cho nên anh quay về đi!”
“Đáng tiếc anh nói thì chẳng có tác dụng gì, phải đợi ông già kia đích thân lên tiếng bảo tôi quay về mới được.” Thẩm Đình Thâm vẫn giận dỗi Thẩm2Thanh Du, dáng vẻ hai cha con làm mình làm mấy quả thực giống hệt nhau.
Lý Lâm bất lực buông tay, xoay người cất tài liệu vào trong túi.
Rồi anh ta quay đầu lại quan sát Thẩm Đình Thâm một lúc lâu, nhìn đến độ cả người Thẩm Đình Thâm bứt rứt, mới chậm rãi nói, “Nếu lần này anh không đi gặp Steve thì rồi có một ngày anh sẽ hối hận
Tôi biết, cho dù bây giờ trông anh có vẻ như không bận tâm nhưng trên thế giới này, không có ai để tâm đến Steve hơn anh...”
Nói đến đây, Lý Lâm rủ mắt, anh ta đứng dậy đi ra ngoài, “Thật đấy, anh sẽ hối hận.” Nói xong, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-hon-nhan/3445966/chuong-314.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.