*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đôi mắt cô bị gió thổi ửng đỏ, đến nỗi có thể chảy nước mắt bất cứ lúc nào
Mà Sở Vũ Triết ngồi bên cạnh giống như không có cảm giác lạnh, mặc dù anh ta mặc còn ít hơn so với Bạch Nhược Y
Bạch Nhược Y cũng choáng váng rồi, từ trước giờ cố không hề biết hóa ra trời lạnh như vậy mà còn có người mở cửa xe ra để hóng gió
“Này, anh không lạnh sao?” Bạch Nhược Y đón gió lạnh, cả khuôn mặt nhỏ nhắn đều nhăn nhó nhìn Sở Vũ Triết
Sở Vũ Triết vừa lái xe, vừa nghiêng đầu nhìn thoáng qua Bạch Nhược Y: “Em không cảm thấy bị gió lạnh thổi, những thứ2kỳ lạ trong đầu kia sẽ dần biến mất hết sao?” “Haha, nói nghe cũng có lý đó, nhưng mà em lạnh muốn chết đây!” Bạch Nhược Y dùng hai tay ôm vai, chà xát làm cơ thể bớt lạnh
Sở Vũ Triết cười ra tiếng, đảo mắt dừng xe bên lề đường, kéo Bạch Nhược Y tiến vào một quán bar
Bạch Nhược Y đứng trước cửa quán bar, nhìn thấy bên cạnh đều bỏ hoang, không có ai ở, vốn dĩ gần đây cũng không có bao nhiêu người.
đây sao có thể mở quán bar được chứ? Sở Vũ Triết kéo tay Bạch Nhược Y đi vào, lúc này cô mới phát hiện bên trong giống quán trà hơn nhiều, khoảng8cách giữa các bàn với nhau là rất lớn
Cũng có rất nhiều người ngồi ở đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-hon-nhan/3445967/chuong-315.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.