*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tình huống như vậy đã liên tục tận mây ngày, điều đó khiến Bạch Nhược Y cũng vô cùng khó tả
Sáng sớm, đường phố dần trở nên huyên náo
Chuông cửa nhà Bạch Nhược Y vang lên, cô đang súc miệng rửa mặt, đi thẳng qua mở cửa
Khi phát hiện người đứng ngoài cửa là Lý Lâm, Bạch Nhược Y cười nhẹ với anh ta, “Thẩm Đình Thâm vẫn đang ngủ, tôi đi gọi anh ấy dậy nhé.” Cô đã sớm biết sẽ có một ngày Lý Lâm đến đón Thẩm Đình Thâm về công ty
Nhưng không biết lần này điều kiện để Thẩm Đình Thâm về đến công ty là gì
Trong tay Lý Lâm xách một túi tài liệu, khuôn mặt anh ta không có quá nhiều biểu cảm, anh ta gật đầu, đi vào ngồi trên sofa ở một2bên
Tiếng Thẩm Đình Thâm quệt dép lê đi đến gần càng lúc càng to, Lý Lâm ngẩng đầu nhìn sang, chỉ thấy Thẩm Đình Thâm ăn vận thoải mái, song trên mặt toát ra thứ cảm giác mệt mỏi rệu rã
Tựa như khi anh lập kế hoạch mấy ngày liên tiếp ở công ty vậy
Nhưng rõ ràng bây giờ anh không cần đi làm, hẳn là ngày nào cũng sống rất thảnh thơi mới đúng
Nhưng nguyên do trong đó, Lý Lâm cũng thầm hiểu trong lòng
Thẩm Đình Thâm ngồi trên sofa bên cạnh Lý Lâm, ánh mắt như vô ý liếc vào túi tài liệu bên cạnh Lý Lâm
“Ông già kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-hon-nhan/3445965/chuong-313.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.