*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nếu không vì còn phải làm việc giúp Thẩm Đình Vũ, cô ta chỉ muốn rời khỏi thành phố H, đến một thành phố xa lạ sống đơn độc một mình
Trong khu vườn nhỏ, cỏ khô một mảng, một nửa đã được nhổ, còn một nửa đang um tùm
Cánh cửa gỗ nhỏ bị người ta đẩy ra, phát ra tiếng “kẽo kẹt” thể lương
Hạ Tiểu Tiểu nghe thấy tiếng lập tức tắt bếp ga, chạy bước nhỏ một mạch ra ngoài
Cô ta chỉ thấy Thẩm Đình Vũ với ý cười xấu xa trên mặt đang bước về phía mình
“Tôi thấy cỏ dại trong vườn đã bị cô nhổ một nửa rồi, xem ra cô rất hưởng thụ cuộc sống hiện giờ nhỉ.” Khóe miệng Thẩm Đình Vũ cong cong, trong mắt nhấp nháy ánh sáng nguy hiểm
“So với2nhà tù thì đã tốt hơn quá nhiều rồi.” Hạ Tiểu Tiểu hờ hững, mặt không cảm xúc, cả người toát ra hơi thở bình yên, “Anh đến giao nhiệm vụ tiếp theo cho tôi à?” Thẩm Đình Vũ bĩu môi, đi đến sảnh lớn tùy ý kéo một chiếc ghế rồi ngồi xuống, “Ừ, đến lúc rồi.” “Anh muốn bảo tôi làm gì?” Hạ Tiêu Tiêu cũng kéo một chiếc ghế rồi ngồi xuống, mắt nhìn thẳng vào Thẩm Đình Vũ, muốn đọc trước ra chút gì đó từ nét mặt cậu ta
“Steve, ông ta sắp đến rồi.” Hạ Tiêu Tiêu chớp mắt, tiếp lời nửa thăm dò nửa phán đoán, “Ừm, vậy kế hoạch của Thẩm Đình Thâm sắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-hon-nhan/3445964/chuong-312.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.