*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhưng Bạch Nhược Y luôn cảm thấy không đơn giản như thế
Song cô không hỏi nhiều, dẫu sao người ta không muốn nói, có hỏi nữa cũng thừa thãi
Mặt khác, trong phòng Chủ tịch ở tổng công ty Thẩm thị
Tay Lý Lâm xách túi tài liệu, anh ta đang kiểm tra đi kiểm tra lại tài liệu bên trong
Người đàn ông ngồi sau bàn làm việc khẽ nhíu mày, ánh sáng trong đôi mắt như chim ưng trào lên, trong tâm tư có vẻ rất nặng nề
“Cũng gần đến thời gian rồi, chúng ta phải đi đón chuyến bay rồi.” Lý Lâm nhìn đồng hồ trên mu bàn tay, thấp giọng nhắc một câu
Thẩm Thanh Du phủi bộ vest trên người, đứng dậy, bóng lưng thẳng tắp
“Đình Thâm không gọi một cuộc điện thoại nào cho cậu sao?” Lý Lâm đi phía sau Thẩm Thanh Du, nghe thấy2câu này thì sắc mặt càng trở nên bất an
“Vâng ạ, cậu ấy không gọi một cuộc nào cả.” Vốn chủ để đến đây thì nên kết thúc rồi
Nhưng Lý Lâm thực sự không thể yên tâm, lại nhiều lời nói thêm một câu, “Nhà đầu tư lần này, Chủ tịch..
không, Thẩm Đình Thâm thật sự rất để tâm đến nhà đầu tư lần này, tôi nghĩ liệu có cần tôi đi đón cậu ấy về không.” Thẩm Thanh Du đi phía trước vẫn bước thoăn thoắt, chẳng chậm lại nửa phần
Đôi mày khẽ nhíu, ông ta khom người ngồi vào trong xe,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-hon-nhan/3445963/chuong-311.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.