*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Chuyện này..
em có cách gì được chứ, hơn nữa em và Cố Thần Trạch lại chưa từng xảy ra chuyện gì, thực ra cũng không cần để tâm quá
Chỉ là có thể con người Chu Dụ có chứng sạch sẽ về mặt tinh thần gì đó.” “Anh cũng có.” Thẩm Đình Thâm nhìn Bạch Nhược Y đầy nghiêm chỉnh
“Hả?” Bạch Nhược Y vừa chăm chú áp tai nghe động tĩnh bên trong, vừa nhìn Thẩm Đình Thâm với vẻ kinh ngạc.
“Anh nói anh cũng để tâm đến chuyện Cố Thần Trạch từng thích em.” Thẩm Đình Thâm cố ý buồng câu nhả chữ rất chậm để Bạch Nhược Y nghe rõ từng chữ mà anh nói, “Dù cậu ta là anh em tốt nhất của anh thì trước đây anh cũng suýt muốn đập cậu ta.”
“Anh đánh đấm2vớ vẩn bày trò gì hả, chuyện này liên quan gì đến anh? Tập trung nghe xem họ đang tranh cãi gì đi.” Bạch Nhược Y giơ tay vỗ mặt Thẩm Đình Thâm, song bị Thẩm Đình Thâm nghiêng người tránh đi.
“Được, chúng ta chăm chú nghe.” Thẩm Đình Thâm nhún vai, áp tai nghe động tĩnh bên trong.
Anh nghĩ bụng, đã cãi nhau lâu vậy rồi, cứ hôn luôn đi, đúng là ngốc mà.
Trong phòng, Cố Thần Trạch khẽ rủ cằm, yết hầu lăn nhanh, trong đầu chỉ có một suy nghĩ muốn bảo Chu Du đừng khóc ra, căn bản không biết mở miệng nói gì mới tốt.
Chu Du thấy sau hồi lâu anh ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-hon-nhan/3445962/chuong-310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.