Trong địa lao phủ Thái thú, Đàm Kế Chi ngồi trong một góc nhỏ, mặt không chút thay đổi nhìn địa lao tối tăm mù mịt không thấy ánh mặt trời. Bị giam vào địa lao này đã ba ngày rồi, nhưng vẫn không nhìn thấy bất cứ người nào trong hai người Mặc Tu Nghiêu và Diệp Ly. Chỉ có Phượng Chi Dao thỉnh thoảng sang đây nhìn xem, ý tứ cũng gọn gàng sáng tỏ. Chỉ cần tung tích của hoa Bích Lạc và phương pháp giải độc trên người Mặc Tu Nghiêu. Dĩ nhiên Đàm Kế Chi sẽ không dễ dàng nói cho Phượng Chi Dao, hắn cũng không tin, nếu mình thật nói ra, thì Mặc Tu Nghiêu sẽ để mình đi. Nhưng hắn cũng rõ ràng, ở đây càng lâu lại càng không có lợi cho mình. Hắn phải rời khỏi đây hoặc giết chết con tiện nhân Tô Túy Điệp kia trước khi nàng ta chịu không nổi khai ra tất cả…
Thư Mạn Lâm bị nhốt trong một căn phòng đối diện với Đàm Kế Chi, mặc dù chỉ cách xa mấy bước, nhưng hai người lại chỉ có thể nhìn nhau từ xa. Thư Mạn Lâm thân là Thánh nữ Nam Cương cũng là cô gái quý giá từ nhỏ chưa từng chịu khổ cực gì. Lúc vừa mới vào đây còn có khí lực giận dữ mắng chửi, chỉ đến khi bị Phượng Chi Dao cho người bỏ đói hai ngày, thì mới thành thành thật thật yên tĩnh lại. Chỉ là, thỉnh thoảng nhìn Đàm Kế Chi ở đối diện khóc như mưa, lại làm cho trong lòng Đàm Kế Chi đã phiền não lại càng thêm phiền muộn. Dứt khoát liền mặc kệ nàng, hai người ở trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-dich-phi/2229866/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.