“ Cái, gì? Thích sao? ” Mạc Tầm Âm phản ứng có chút quá khích, cậu cũng nhận thấy như vậy, vội khẽ đảo đôi mắt để điều tiết bất ngờ đến quá đột ngột, Mạc Tầm Âm vốn chỉ nghĩ rằng gặp phải người có quen ở kiếp trước đã quá mức rắc rối, đây thêm việc bị mơ ước mà không biết.
Nếu Giang Thiên Tinh muốn, thì Mạc Tầm Âm sẽ là thế thân của chính mình, nghĩ thêm nữa, sắc mặt Mạc Tầm Âm nháy mắt đã tối sầm xuống, cậu cười lạnh một tiếng. Ở trong lòng sớm đã chửi rủa Giang Thiên Tinh tơi bời hoa lá, cậu hít vào một hơi thật sâu.
“ Vướng vào yêu hận, không tốt, mạng cỏ này nguyện tu tập không dính dáng đến tình yêu! ” Bé cỏ Tống Tân Ngọc khẩn khoản khấn vái, lấp lánh hướng về phía Tiên Tửu cười một cái ngây ngô, Mạc Tầm Âm bị những suy nghĩ của chính mình dọa sợ, cố gắng nắm góc áo Tiên Tửu “ Hic.... đại ka nhất định phải cứu em, nếu không, em về núi sống cũng không tệ lắm.... ”
Thiếu riêng ánh mắt rưng rưng, to tròn đồng tử bị bao phủ bởi một tầng hơi nước mờ mịt, Mạc Tầm Âm rất biết dùng lợi thế ở gương mặt hiện tại của chính cậu, vừa tạo nên vẻ giảo hoạt lại đáng thương, khiến Tiên Tửu phải đầu hàng.
“ Rồi rồi, tôi biết, nếu đã giúp cậu thì cũng phải giúp đên cuối, nhớ rõ là đừng có lảng vảng đến gần họ Giang kia, nhớ chưa, coi chừng cậu bị ăn! ” Tiên Tửu nửa là đùa nửa là đe dọa Mạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-quan-nhap-hoai-luan-ham/3747715/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.