Tháng hai, trên cái nền có sẵn là Quân điền chế, triều đình quy định mỗi nam đinh hàng năm nộp lên hai thạch lúa, hai trượng lụa, ba lạng tơ tằm, gọi là “Tô dung điều pháp”.
“Pháp lệnh này ban ra nhất định sẽ có lợi cho việc bồi dưỡng sức dân, khôi phục nông nghiệp.” Lý Uyên xem danh mục sổ sách các nơi trình lên, vừa ý gật đầu, đưa mắt nhìn Lý Kiến Thành, “Mấy tháng gần đây thái tử đã vì chuyện này mà vất vả không ít.”
Qua mấy ngày bận rộn, sắc mặt Lý Kiến Thành đã có phần phờ phạc, nghe vậy chỉ cung kính đáp: “Trợ giúp phụ hoàng vốn là phận sự của nhi thần.”
Lý Uyên buông danh mục sổ sách trong tay, cười nói: “Thân là trừ quân một nước, đây là con đường nhất định phải trải qua.”
Lý Kiến Thành nhớ lại những lời Bùi Tịch hé lộ ngày ấy, không khỏi ngập ngừng, chắp tay đáp: “Nhi thần xin tuân theo giáo huấn của phụ hoàng.”
Lý Uyên thoáng ngừng, cười nói: “Trẫm nghe nói hôm qua mới bắt được vài tên mật thám người Oa (Nhật Bản),việc này xử lý ra sao?”
“Nhi thần đã đích thân thẩm vấn, đúng là mật thám không thể sai.” Lý Kiến Thành đáp, “Án này đã kết, hồ sơ án nhi thần sẽ phái người đưa tới ngay, xin phụ hoàng xem qua.”
“Không cần đâu,” Lý Uyên khoát tay cười nói, “Việc này đã giao cho thái tử toàn quyền định đoạt, trẫm đương nhiên hết lòng tin tưởng.”
Thầm biết cha chẳng qua chỉ tùy tiện khảo sát mình nên Lý Kiến Thành cũng không nhiều lời, chỉ khẽ đáp: “Dạ.”
Chuyện phiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-duong/1571035/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.