Bộp!
Lúc này Khương Lý vừa lúc đạp chân lên bờ, vịnh tường thở hổn hển không thôi.
“Hù chết ông rồi!”
“Cậu còn biết sợ kia đấy!”
Ngạo Tề nghe hắn tỏ vẻ thì không nhịn được mỉa mai nói. Bọn họ mới là bị hắn dọa chết mới đúng.
“Thế nào rồi? Bên dưới có gì đặc biệt không?”
Trình Liên ngược lại còn quan tâm cái này mà hỏi ngay, cũng không cho người ta kịp thở.
“Bên dưới sâu lắm, sinh vật cũng phong phú, không phải chỉ có mình cái con cá đó. Nhưng mà có vẻ nó là bá chủ hồ này. Nó còn rất thông minh nữa. Nếu không phải tôi biết trước, vẫn luôn cảnh giác thì có lẽ đã bị nó đắc thủ rồi.”
Khương Lý vừa thở vừa may mắn nói.
“Cậu xem nó to như vậy, đảm bảo tuổi thọ còn dài hơn cả cậu, thông minh chút thì có gì lạ đâu.”
Ngạo Tề không khỏi trào phúng cách bày tỏ của Khương Lý.
“Mới nãy anh Mục ném gớm quá, mém thì dọa rớt tim tôi rồi! Nhưng mà ném đẹp!”
Khương Lý không chấp nhặt Ngạo Tề mà quay qua cho Mục Dã một ngón tay cái.
“Giờ cậu vừa lòng chưa?”
Đới Mặc cười nhạo hỏi.
“Tạm ổn, lần sau tôi buồn lại đến tìm nó đại chiến ba trăm hiệp!”
Khương Lý hưng phấn đáp lại. Rõ ràng Đới Mặc đang mỉa hắn, vậy mà hắn còn tưởng thật. Ai nấy đều không nhịn được mà đỡ trán.
“Ấy! Cái tên điên nhà cậu!”
Ngạo Tề không khỏi bị hắn chọc cho tức cười.
“Ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-ta-gianh-vo/2659875/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.