Má Vương nghe cô trả lời như thế thì đứng ngồi không yên, không đến một hồi liền đi ra ngoài, cô thế thế thì cong cong khóe miệng.
Lục Hạo nghe má Vương báo cáo lại thì nhăn đầu mày, phái người đi tra xét thì sự tình đúng như vậy.
Vốn lưu động của Tô gia bao gồm cả tiền tiết kiệm gửi trong ngân hàng đều đã đem đi đầu tư cả rồi, giờ muốn lấy số tiền này về, trừ phi là phải bồi thường một đóng tiền vì vi phạm hợp đồng.
Lục Hạo không hề nghĩ tới cô sẽ dùng tới chiêu này, lúc này hắn mới biết được cô không hề đơn giản như vẻ bề ngoài của mình, cùng việc hắn có bao nhiêu sơ suất mà đã xem thường cô như thế này!
Vẻ ngoài của cô luôn cho người ta có cảm giác cô chính là người không hiểu thế sự người, muốn nắn bóp như thế nào cũng được, ở trong lòng hắn (Lục Hạo),cô cùng lắm chỉ được cái vẻ ngoài mỹ mạo một chút mà thôi.
Không có ai ở Lục gia chân chính hiểu được con người thật của cô ngoài Lục Sính cả.
Lục Sính hắn chưa bao giờ xem thường qua người vợ trông như cái tiểu bạch thỏ này của mình cả, có thể nói cô là cái người ngươi càng ngăn cản thì cô càng hăng hái tiến lên.
Lục Sính ức hiếp cô mười mấy năm, nhưng cô vẫn như cũ không bị mài mòn ý chí chiến đấu của mình.
Lúc này Lục Hạo vừa bực lại vừa tức, nhưng cũng không thể cùng cô xé rách mặt với nhau được.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-soai-phu-nhan-luon-muon-bo-tuong/2377956/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.