"Lục bá, còn không đem rượu đưa lên đây?"Lục Hạo nói.
Lục bá liền mang một vò rượu ngon bưng lên bàn, rót cho mỗi người một ly. Cô cúi đầu có chút xuất thần mà đánh giá ly rượu trước mặt mình.
Dương Thư Phàm giơ ly rượu lên, nói vài câu khách sáo rồi mời mọi người cùng nâng ly lên uống cạn.
Cô không muốn uống, nên giả vờ cầm ly lên nhấp môi, làm động tác như giả vờ uống. Mới ăn được một chút đồ ăn, Trương Mẫn lại cầm ly lên mời rượu.
Sau đó ba cái di thái thái cũng thay phiên nhau mời rượu. Cô tự biết tửu lượng của mình là có thể uống bao nhiêu, nên giả vờ uống một ly, rồi nói dối rằng mình đã uống quá nhiều, muốn xin phép được về phòng nghỉ ngơi.
Nghe thấy cô nói cô đã uống quá nhiều, nhưng Trương Mẫn cùng mấy người trong bàn vẫn cứ mãi mời rượu mình, cô lập tức phát giác chuyện này có chút không thích hợp.
Lại uống thêm nửa ly, cô trực tiếp ghé vào trên bàn nằm.
Lục Hạo nhìn cô, rồi đưa cho Má Vương một ánh mắt, má Vương hiểu ý liền đỡ cô đi xuống.
Trở về phòng, má Vương cởi hết quần áo để cô thoát trần như nhộng, rồi đắp chăn lên cho cô và đi ra ngoài.
Một khắc kia khi cửa bị đóng lại, cô đột nhiên mở bừng mắt, trong mắt không có chút gì là say rượu. Đều đã đến nước này rồi, cô nếu là còn không rõ Lục Hạo đang tính toán chuyện gì, thì thật là uổng phí cô sống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-soai-phu-nhan-luon-muon-bo-tuong/2377953/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.