Bình thường thấy má Vương khá nghiêm trang, cô thật không dám nghĩ tới, bà ta ở trên giường lại lẳng lơ, tao lãng đến như thế.
Thực mau trong phòng liền truyền đến một tiếng gầm rống, rồi dần dần an tĩnh xuống.
Không vội vã mà rời đi, cô thật muốn nghe xem bọn họ đang âm mưu cái chuyện gì đây.
Đúng là không làm cô thất vọng, không bao lâu sau thì thanh âm của Dương Thư Phàm từ từ truyền tới. Hắn dặn dò má Vương cần phải đi theo và cẩn thận quan sát cô, để tìm xem con dấu của cô để ở đâu mà nghĩ cách trộm nó đi.
Tiếp nữa hai người họ lại nói rất nhiều chuyện khác, lúc Dương Thư Phàm muốn rời đi, cô liền nấp vào đằng sau.
Nhìn hắn rời đi, trong lòng cô không khỏi cười lạnh. Từ lúc gả cho Lục Sính đến giờ, cô liền không tin tưởng bất luận kẻ nào trong cái nhà này cả, trong đó cũng bao gồm cả má Vương.
Đừng có nhìn cô ngày thường đối tốt với họ, nhưng đâu có ai biết rằng trong lòng cô là nơi nơi chốn chốn đều đề phòng a.
Đặc biệt là sau khi mà Lục Sính xảy ra chuyện, cô càng đối với người trong nhà này thêm lưu tâm hơn. Trở về phòng, cô đứng dựa trên ván cửa suy nghĩ thật lâu bước kế tiếp mình nên làm gì.
****
Ngày kế cô liền đi ra ngoài gặp đại ca Tô Cảnh Hành và nhị ca Tô Cảnh Vân.
Đại ca có nhiều việc cần làm, nên ăn cơm xong hắn liền trở về làm nghiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-soai-phu-nhan-luon-muon-bo-tuong/2377957/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.