Bời vì khi đó, cô ngoại trừ tin tưởng Tịch Giản Cận, không đường có thể đi, không có lựa chọn nào khác!
Cũng may, người đàn ông của cô, cuối cùng vẫn là không để cho cô thất vọng!
Thân thể Bạc Sủng Nhi mềm nhũn ra, lung la lung lay kém chút ngã ra đất, Tần Thánh tay mắt lanh lẹ tiếp nhận thân thể cô.
Bạc Sủng Nhi muốn đi tới cửa phòng cấp cứu chờ Tịch Giản Cận, tuy nhiên lại đi không được, Tần Thánh hiểu rõ ý nghĩ của cô, khom người, ôm cô vào trong lòng, nhanh chân đi đến.
Khi bước vào bệnh viện, có một cô gái, nâng cao bụng lớn, cùng bọn họ đối mặt.
Vẻ mặt cô gái kia, nhất thời đông kết, nhìn chằm chằm Tần Thánh, sững sờ nửa ngày.
Là anh... . . . Trọn vẹn nửa năm không có xuất hiện ở tập đoàn Bạc Đế, Tần gia đại thiếu gia, Tần Thánh?
Anh trở lại thành phố X lúc nào?
Anh không phải đi Thụy Sĩ sao?
Cô còn tưởng rằng cả đời này, đều không thể gặp lại cái người đàn ông này rồi !
Thế nhưng không nghĩ tới, hôm nay, ở trong bệnh viện đụng tới chính diện.
Cô không nhịn được giơ tay lên, sờ lấy bụng của mình, nhỏ giọng nói: "Bảo Bảo, nhìn thấy không? Cái người đàn ông này, chính là cha của con... . . ."
Không ngờ, cái cô gái mang thai này, chính là Ninh Mông.
Nét mặt của cô vô cùng ấm áp, tuy nhiên khi chạm tới người trong ngực, đột nhiên liền đông lại rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-phu-nhan-vo-lai/2218398/chuong-1114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.