Hiện tại anh thoát nguy hiểm, biết chính mình sẽ lập tức được cứu chữa, nhìn thấy nhóm binh sĩ trước mặt mình vui đến phát khóc, anh lúc này mới hơi nhắm mắt lại, ngón tay buông lỏng, điện thoại di động rớt xuống, lây dính một vòng vết máu.
Lập tức, người cũng lâm vào trong bóng tối vô tận .
*********************
Tịch Giản Cận được người cấp cứu tại chỗ, rồi nhanh chóng lên xe hộ tống trở lại thành phố X.
Bạc Sủng Nhi giờ này khắc này cũng đã biết được tin tức.
Bạc Sủng Nhi đã sớm chờ trong bệnh viện.
Khi cô nhìn thấy Tịch Giản Cận bị người nhấc từ trên xe xuống, sắc mặt người đàn ông tái nhợt, nhắm mắt lại, nặng nề ngủ, toàn thân rã rời mà chật vật không chịu nổi, nước mắt cô, lập tức liền rơi xuống.
Cô tránh thoát tay Tần Thánh, lập tức nhào tới trước giường bệnh, vươn tay, nắm chắc tay Tịch Giản Cận, cảm giác được ấm áp, nước mắt cô, đột nhiên từng viên lăn xuống.
Rơi vào bên môi Tịch Giản Cận.
Cô biết, anh sẽ trở lại... . . .
Nhìn thấy không?
Hiện tại, người đàn ông của cô, cuối cùng trở lại bên cạnh cô rồi.
Trải qua bao nhiêu đau đớn, thực sự qua bao nhiêu gian khổ, tóm lại là xông tới bên cạnh cô.
Tâm Bạc Sủng Nhi, đột nhiên cảm thấy an ổn lại, toàn thế giới, đều theo thời gian dần trôi rõ ràng, xuân hoa đua nở, một mảnh hạnh phúc.
Rất nhanh Bạc Sủng Nhi liền cùng Tịch Giản Cận tách ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-phu-nhan-vo-lai/2218399/chuong-1113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.