« Thiếu phu nhân ? » Bích Liễu đi theo bên ngoài kiệu, cẩn cẩn thận thận lên tiếng.Hách Liên Dung vén màn lên, nhìn dáng điệu bất an của nàng mới hỏi : « Sao vậy ? »Bích Liễu trộm nhìn nàng, thấy không có vẻ gì là hờn giận nên mới thả lỏng : « Thiếu phu nhân không tức giận là tốt rồi, thật ra tính Nhị thiếu gia vốn vậy, hơn nữa còn nhóm thiếu gia kia nhìn vào nên người mới không muốn nhún nhường. »Hách Liên Dung lúc này mới thật sự tòmò, chống cằm nhìn Bích Liễu đến nửa ngày, cười nói : « Ta vẫn muốn hỏingươi đây, hắn có cái gì đặc biệt sao ? Ngươi đối với hắn rất trungthành… »Bích Liễu chợt dừng bước, tuy rằng lậptức đuổi kịp nhưng vẫn không giấu được vẻ vô cùng rối loạn : « Nô tì…Nhị thiếu gia là chủ nhân của Thính Vũ Hiên, nô tì trung thành với Nhịthiếu gia là điều đương nhiên. »Bích Liễu vội vàng giải thích, nghe như mấy quan viên chính phủ trả lời, Hách Liên Dung cười cười, cũng khôngtruy vấn, dù sao ai cũng có bí mật không muốn nói, nhưng trong lòng vẫnđầy dấu chấm hỏi.Bích Liễu khẽ thở nhẹ, đang muốn mởmiệng chuyển đề tài liền bắt gặp một dáng người, lập tức vui vẻ nói :« Chậm một chút, chậm một chút. »Nàng nói với kiệu phu, Hách Liên Dungcũng tò mò nhìn lại, thấy ngay Vị Thiếu Quân ở phía sau không xa lắm,thấy nàng còn ngoảnh đầu sang một bên, cố ý ra vẻ không nhìn nàng.Hách Liên Dung nói với kiệu phu : « Cứ đi như bình thường là được. »Bích Liễu hơi kinh ngạc :
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-phu-bat-luong/2018411/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.