« Quân tử tự cầu mình, tiểu nhân cầu mọi người, ngươi nên ngẫm lại chính mình sở dĩ làm hết thảy rốt cuộc là vì cái gì. »Giọng nói của Hách Liên Dung vang lênphía sau Vị Thiếu Quân nhưng vẫn không ngăn trở được bước chân của hắn,có lẽ hơi dừng lại một chút nhưng sau đó cũng không quay đầu lại, cứ thế dời đi.Vị Đông Tuyết bước từng bước đến gần,nhìn bóng dáng thất vọng, ảo não khuất dần của Vị Thiếu Quân, rồi lạinhìn Hách Liên Dung, cũng không nói nặng lời được câu nào, chỉ nhíu mày, than thở vài tiếng : « Nếu vừa rồi Nhị tẩu gật đầu, không biết chừngNhị ca cao hứng vô cùng. »« Vì sao ta phải gật đầu ? » Hách LiênDung hỏi lại : « Một người làm việc không liên quan đến bất kì ai, cóchăng chỉ liên quan đến chính bản thân mình thôi. »Vị Đông Tuyết ù ù cạc cạc : « Cái này…là có ý gì ? »Hách Liên Dung cười cười, không hề nhắc tới việc này : « Nương muội có khỏe không ? »Vị Đông Tuyết than thầm trong lòng, vẫn là hùa Hách Liên Dung vòng vo đánh trống lảng : « Thân thể nương muộivẫn tốt, chính là vẫn lo lắng về chuyện của muội, phụ thân Trần công tửcó việc ra ngoài vẫn chưa về, đợi ông trở về sẽ phái người đến Vị phủcầu hôn. »Vị Đông Tuyết nói xong hai gò má đã ửng hồng, Hách Liên Dung vui mừng thay nàng, đồng thời lại có chút lo lắngtrong lòng : « Việc này muội đã nói với Nhị ca chưa ? »Vị Đông Tuyết lắc đầu, Hách Liên Dunglại nghĩ vừa rồi Vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-phu-bat-luong/2018409/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.