-Phụ trách phòng bếp không phải là Mãn thúc sao? – Hách Liên Dung nhìn về phía Bích Liễu lên tiếng hỏi.
Bích Liễu gật đầu đáp: “Một đoạn thời gian trước bệnh cũ của Mãn thúc tái phát nên xin nghỉ, chưa biết bao giờ mới trở lại nên hiện tại do Lý Minh quản lí phòng bếp.”
-Nếu đã là tạm thời phụ trách thì càng không nên làm ra những chuyệnnhư vậy, nếu tất cả những người có trách nhiệm trong Vị phủ đều nhồinhết hết người quen của mình vào đây thì Vị phủ có giàu cỡ nào cũng sớmkhông chống đỡ nổi.
Lý Minh nghe Hách Liên Dung nói vậy trên mặt lúc đỏ lúc trắng, vị nữđầu bếp kia lại tiến đến trước mặt Hách Liên Dng nịnh nọt thêm vài câu:“Thiếu phu nhân nói chí phải, làm kẻ dưới nào có đạo lý không biết nghĩcho chủ tử, Lý Minh ỷ vào hắn là đồ đệ của Mãn thúc nên vô pháp vôthiên, không cần biết đến trên đầu hắn là ai nữa rồi.”
Hách Liên Dung vẫn giữ nguyên thái độ nhìn vị nữ đầu bếp này một chút mới lên tiếng hỏi: “Bà… họ Cao đúng không?”
-Trí nhớ thiếu phu nhân thật tốt, sáng nay mới nói qua một lượt người đã nhớ hết. Chồng nô tì họ Cao, bình thường mọi người hay gọi là Bìnhtẩu.”
-Được, Bình tẩu, bà nói chuyện này nên giải quyết thế nào bây giờ.”
-Thiếu phu nhân hỏi ta?
Bình tẩu vô cùng ngạc nhiên xen lẫn vui sướng, suy nghĩ một chút mớilên tiếng trả lời: “Thiếu phu nhân, ta nghĩ cần phải phạt thật nặng,trước tiên phải cách chức Lý Minh, sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-phu-bat-luong/2018284/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.