"Bạch Quân, có lẽ ngươi thấy mình rất lợi hại? Nhưng đáng tiếc, ngươi chính là tự cho mình là đúng. Ở trong lòng ta, ngươi chính là một tiểu sửu nhảy nhót, so với rác rưởi còn không đáng 1 đồng" - Thấy Bạch Quân đối với mình kiêng kị nên Trì Thanh mới mở miệng nói. Nghe thế, Bạch Quân từ âm trầm liền chuyển sang khó ưa. Đây chính là lần đầu tiên hắn bị vũ nhục đến vậy. Nhìn đến giường ,người kia tuy chật vật không chịu nổi cực lực nhưng vẫn như trước có thể làm kinh sợ người khác. Hắn ta cười cười sau đó rút đâu ra cây súng lục.
"Trì Thanh, ta không thể thừa nhận ngươi phi thường là 1 nữ nhân vĩ đại, khi rất nhỏ ta đã biết ngươi. Bạch Quân ta đời này chỉ hao phí tâm tư trên người 2 nữ nhân. Một là ngươi, còn người kia đã sớm bị ta tra tấn không ra người cũng không ra ma, làm cho ta không còn hứng thú. Ngươi cũng giống vậy, cường đại, ta không thể nhận ngươi tồn tại nữa."
"Bạch Quân, ngươi rốt cuộc chỉ có nhiêu đó thôi sao? Không chiếm được thì quỷ diệt, không thể thu phục thì chỉ có thể sử dụng thủ đoạn. Mặc dù ngươi giết ta, nhưng kết cục của ngươi cũng khó thoát chết. Hơn nữa, so với ta ngươi còn chết thảm hơn mấy trăm lần"
Mặc dù Bạch Quân dùng súng chỉ thẳng vào nhưng Trì Thanh vẫn không có chút gì biểu hiện sợ hãi. Nàng ngồi ở chổ kia, tựa thân vào trên tường, ngước nhìn lên Bạch Quân. Ngay lúc này Bạch Lâm mở cửa bước vào trở lại..
"Ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nu-ngay-tho/1526297/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.