Biên cương là nơi tổ trạch của Phó gia, Phó lão gia từ nhỏ cũng ở nơi đó sinh hoạt, chỉ là lúc lớn lên, bởi vì một số nguyên nhân, liền mang theo cả nhà dọn tới Hải Thành.
Nhưng mỗi năm ông ta đều mang con về một khoảng thời gian để bái tế tổ tiên, hơn nữa đối người trong thôn có dìu dắt giúp đỡ. Bởi vậy, người trong thôn đều kính trọng ông ta.
Mỗi lần trở về đều có người đón tiếp nồng hậu. Bất quá lần này là vì điều tra về cổ trùng, còn không biết người hạ cổ trùng là ai cho nên Phó Cảnh tính toán ngầm tiến hành điều tra, nên cũng không có người đến tiếp đón bọn họ
Cố Sanh lúc ấy nhận lời xong, liền cảm thấy vẫn là anh ta nói đúng
Nói là còn có hai ngày vừa lúc đi Phong thị, nhưng Cố Sanh cùng anh ta đến đây điều tra chắc chắn không gặp được sự tình còn tốt, muốn làm cho kịp chuyện này để đi Phong thị thì chắc chắn phải nhanh chân lên.
Cố Sanh không ngại hỗ trợ, chính là vẫn cảm thấy mình bị thất thế thiệt thòi, mà cô là người này từ nhỏ không thích ăn mệt vào người, cho nên dọc theo đường đi không cho Phó Cảnh sắc mặt tốt
Tổ trạch của Phó gia là ở một cái thôn nhỏ nơi vùng quê, con đường phía trước là Phó lão gia bỏ tiền cho người tu sửa, cho nên chỗ đó cũng mở rộng
Hai người xuống máy bay, Phó Cảnh đã tìm một chiếc xe tốt, hướng về phía nông thôn mà chạy, trên đường tài xế từ kính chiếu hậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nu-huyen-hoc/1172869/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.