Có thể dùng âm cá heo để thể hiện tiếng khóc, Taina tuyệt đối là người duy nhất. Tiếng khóc của tiểu nha đầu này suýt chút nữa đã làm vỡ màng nhĩ của Tần Lãng. Một tiểu nha đầu ngoan ngoãn, đáng yêu như vậy, bỗng nhiên lại biến thành một đứa trẻ khóc lóc ầm ĩ. Cho dù Tần Lãng cũng coi là người giang hồ kiến thức rộng rãi, nhưng đối với Taina đột nhiên bùng nổ vẫn không có chút biện pháp nào. Giọng của Taina quá có tính xuyên thấu, gần như cả chuyến tàu đều vang vọng tiếng khóc lóc của nàng. Tần Lãng bất đắc dĩ, đành phải đưa Taina cho Yulia, hy vọng mẹ nàng có thể khiến nàng ngừng khóc, hoặc Yulia biết cách an ủi nàng. Bốp! Bốp!~ Nhưng điều mà Tần Lãng không ngờ tới là, sau khi Yulia nhận lấy đứa bé, nàng trực tiếp vươn tay hung hăng tát hai cái vào mông đứa bé, mà lực lượng một chút cũng không nhỏ. Tần Lãng lập tức trợn tròn mắt: "Chẳng phải mẹ đều rất yêu thương con cái sao? Sao Yulia lại đối xử với con của mình như vậy?" Những hành khách còn lại cũng cho rằng Yulia không đúng. Vốn dĩ những hành khách này cũng cảm thấy phiền toái vì tiếng khóc lóc của Taina, nhưng nhìn thấy Yulia giáo dục con cái thô bạo như vậy, rất nhiều hành khách đều bắt đầu đồng tình với tiểu cô nương, rồi sau đó sự đồng tình biến thành sự chỉ trích đối với Yulia. Có một bà dì đeo kính nhiệt tình còn dùng tiếng Anh giải thích với Yulia: "Hello, cô gái trẻ, chẳng phải người phương Tây các cô giáo dục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4969124/chuong-1407.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.