Trong giấc ngủ, xe lửa đến ga rồi. Thông thường, Tần Lãng sẽ không ngủ trên đường đi, nhưng hắn thực sự cảm thấy quá mệt mỏi, tất cả là do tiểu gia hỏa kia giày vò, ngoài ra hiệu quả thôi miên của tiếng hát của Do Lị Á cũng quá tốt, cho nên chuyến này Tần Lãng trực tiếp ngủ thiếp đi trên xe lửa. Đến ga, xuống xe. Sau khi tạm biệt dì Tống Nhân nhiệt tình, Tần Lãng dẫn theo mẹ con Do Lị Á rời đi. Vừa xuống xe không lâu, Tần Lãng đã gặp phải người quen —— Mẹ Đào! Nói thật, Tần Lãng cũng không ngờ sao lại gặp mẹ Đào ở nhà ga, đây chính là một thành phố lớn có hàng triệu, thậm chí hàng chục triệu người, thế mà lại trùng hợp đến vậy. Đã gặp phải rồi, Tần Lãng cũng không thể giả vờ như không nhìn thấy, nhưng Tần Lãng đã âm thầm hạ quyết tâm, nếu có thể, sau này hắn nhất định phải luôn mắt nhìn tứ phương tai nghe bát phương, nếu không lỡ không cẩn thận bị vài vị mẹ vợ tương lai nhìn thấy những cảnh không nên thấy, đó cũng đều là chuyện phi thường khó xử. Tỉ như bây giờ, Tần Lãng dẫn theo mẹ con Do Lị Á từ nhà ga đi ra, mà mẹ Đào cứ thế trực câu câu nhìn chằm chằm hắn, ánh mắt của nàng mang theo rất nhiều cảm xúc phức tạp, nhất là khi nghe Taina cứ "Papa, Papa~" gọi không ngừng, thần sắc của mẹ Đào liền càng thêm phức tạp. "Mẹ Đào, đây là một vị bằng hữu của ta, đến Hoa Hạ chơi." Tần Lãng quyết định biến bị động thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4969125/chuong-1408.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.