Sau khi cưới, bọn họ vợ chồng hòa thuận, rất ân ái. Phu quân còn có một tỷ tỷ, tỷ tỷ cũng đối xử tốt với nàng, nhưng Hà Hoa mãi không nhìn rõ dung mạo người trong mộng, có lẽ giấc mơ đa phần đều như vậy.
Hà Hoa không nghĩ về giấc mơ này nữa, thu dọn sách vở, trở về giường nghỉ ngơi.
Ngoài cửa sổ.
Trên lầu cao đối diện có hai người đang đứng.
Vết thương ở bụng Yến Lạc Nhứ được xử lý qua loa, nàng thất thần nhìn cánh cửa sổ đóng chặt, bỗng cảm thấy một nỗi niềm cảnh còn người mất, thương xuân buồn thu.
Năm xưa, sau khi Yến Vô Hành cho các nàng uống Trường Sinh Cổ, trước lúc lâm chung lại cầu xin Yến Lạc Nhứ nghĩ cách xóa bỏ mọi ký ức về hắn của nàng và Hà Hoa, không muốn sau khi các nàng trường sinh phải chịu đau khổ.
Nàng dùng cổ thuật xóa đi ký ức của Hà Hoa, nhưng lại không xóa ký ức của chính mình.
Yến Lạc Nhứ năm đó nghĩ đi nghĩ lại.
Cuối cùng vẫn không nỡ để đệ đệ mình cứ như vậy bị người phụ nữ hắn yêu quên sạch sành sanh.
Tuyền Lê
Yến Lạc Nhứ kể cho Hà Hoa đã bị xóa ký ức nghe về quá khứ của Yến Vương, cuối cùng lại nói Yến Vương từng có ơn cứu mạng với nàng, nàng là một hạ nhân bình thường của Yến Vương, muốn nàng mãi mãi nhớ kỹ cái tốt của hắn.
Sau khi Hoàng đế Đại Yến lấy danh nghĩa Yến Vô Hành mưu phản hạ lệnh cấm bá tánh bàn luận về người này, muốn dân gian xóa bỏ mọi dấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-mieu-cuong-la-hac-lien-hoa/5046938/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.