Hạ Tuế An cố gắng dùng tư duy của Yến Vô Hành để nhìn ngôi mộ thất này, nỗ lực nhớ lại thói quen hành sự của hắn được miêu tả trong sách, cố gắng phỏng đoán hắn sẽ thiết kế cơ quan thoát hiểm của lăng mộ như thế nào.
Kỳ Bất Nghiên sau khi cất kỹ Âm Thi Cổ mẫu cổ cũng bắt đầu tìm kiếm cơ quan trong chủ mộ thất, trên bản đồ da dê cũng không có đ.á.n.h dấu nơi này.
Quan tài gỗ Thiết Âm bỗng nhiên có động tĩnh rõ ràng.
Có người bò ra.
Hạ Tuế An vừa tránh những mảnh đá vụn rơi từ trên đầu xuống, vừa ngước mắt nhìn lên.
Từ trong quan tài chui ra đầu tiên là Tô Ương, tiếp theo là Thẩm Kiến Hạc, Chung Không, Chung Huyễn. Bọn họ nhìn thấy Hạ Tuế An và Kỳ Bất Nghiên thì sững sờ.
Thẩm Kiến Hạc bước nhanh tới nói: "Hạ tiểu cô nương! Kỳ tiểu công tử!"
Hạ Tuế An: "Tiền bối..."
Hắn bị một viên đá vụn rơi trúng vai, đau đến nhe răng trợn mắt, nhưng không quên hỏi nàng: "Đây là chủ mộ thất?" Liếc nhìn cái xác nằm trên đất, "Đây là Yến Vương Yến Vô Hành?"
"Đúng vậy, tiền bối."
Thẩm Kiến Hạc lại nhìn thấy phía đối diện quan tài cũng có một cái xác: "Cái này là Yến Vương Yến Vô Hành, vậy cái xác kia là của ai?"
Hạ Tuế An không thể giải thích với hắn chỉ bằng vài ba câu, trước mắt bọn họ phải nghĩ cách rời khỏi lăng mộ Yến Vương. Nàng nói: "Đợi ra ngoài rồi nói sau, cơ quan tự hủy của cổ mộ đã khởi động, sắp sập rồi."
Việc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-mieu-cuong-la-hac-lien-hoa/5046937/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.