Yến Vô Hành dưới sự điều khiển của Kỳ Bất Nghiên buông tay ra, thanh trường kiếm vẫn còn găm trong cơ thể Yến Lạc Nhứ, m.á.u tươi hòa cùng váy đỏ làm một, không phân biệt được đâu là đâu.
Đúng vậy.
Hắn vẫn chỉ là một con rối không có ý thức.
Nếu không, Yến Vô Hành tuyệt đối không có khả năng làm tổn thương hoàng tỷ mà hắn đã nương tựa từ nhỏ.
Sau khi luyện thành Âm Thi Cổ, nàng quả thực đã tự lừa mình dối người. Nàng khẽ chạm vào vết thương, bàn tay nhuốm máu, khóe môi nhếch lên, bỗng nhiên cười lớn: "Ta dốc hết tâm sức, cuối cùng lại nhận lấy kết cục thế này."
Không biết vì sao, lăng mộ Yến Vương đột ngột rung chuyển dữ dội, dường như sắp sụp đổ, những cột trụ chống đỡ ngôi mộ hàng trăm năm nay run rẩy kịch liệt, đá vụn rơi xuống lả tả, trên tường đá dần xuất hiện những vết nứt.
Hạ Tuế An bám vào quan tài gỗ Thiết Âm mới không bị ngã: "Có chuyện gì vậy?"
Yến Lạc Nhứ vẫn cười lớn tiếng.
"Chuyện gì xảy ra?"
Nghe tiếng cười của Yến Lạc Nhứ, Hạ Tuế An nhìn nàng ta, trong lòng cũng lờ mờ đoán được, lăng mộ Yến Vương này e là sắp sập rồi.
Yến Lạc Nhứ rủ lòng từ bi nói cho bọn họ biết: "Không ít cổ mộ đều có cơ quan tự hủy, ngôi mộ Yến Vương thuộc về thất đệ của ta này cũng vậy, điều này có nghĩa là đã có người ấn vào cơ quan tự hủy."
Một khi cơ quan tự hủy được kích hoạt, lăng mộ Yến Vương chỉ trong khoảng một khắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-mieu-cuong-la-hac-lien-hoa/5046936/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.