Cảm giác này đối với Hạ Tuế An vô cùng xa lạ, trong lúc mơ màng, phảng phất như có một luồng điện li ti tê dại đ.á.n.h thẳng vào đại não, ngạnh sanh lôi nàng từ trong mộng đẹp tỉnh lại.
Lại giống như bị một bàn tay vô hình tóm lấy, vây hãm nàng, rồi hóa thành thực thể, xuất hiện trong cơ thể nàng, vừa kích thích lại vừa kinh khủng, như thể vừa mở mắt ra đã thấy mình đang đứng trước vách núi vạn trượng.
Hạ Tuế An có chút kích động muốn đứng dậy, không ngờ chân mềm nhũn, lại ngã nhào trở về.
Cơ thể rơi tõm xuống nước.
Thủy hoa b.ắ.n tứ tung.
Hạ Tuế An lại vội vàng bò ra, đuôi mắt và chóp mũi đều ửng đỏ, ghé vào thành thùng tắm, mái tóc dài ướt sũng, nước nhỏ ròng ròng xuống dưới. Nàng há miệng thở dốc, thầm nghĩ thật nguy hiểm, suýt chút nữa thì tự làm mình c.h.ế.t đuối.
Kỳ Bất Nghiên đã đứng bên cạnh, hộ uyển của hắn đã sớm được tháo ra, tùy tiện treo ở mép bình phong, tay áo xắn lên đến khuỷu tay, lộ ra chuỗi xích bướm đeo trên cổ tay, bên trên còn điểm xuyết vài giọt nước.
Dù sao thì chuỗi xích bướm kia một khắc trước vẫn còn ở trong nước.
"Ngươi sao vậy?"
Đáy mắt hắn phản chiếu rõ ràng hình bóng nàng, dường như đang nhìn thấu tâm can người đối diện.
Tuy nhiên, Kỳ Bất Nghiên cũng không thể cứ thế mà nhìn thấu nội tâm Hạ Tuế An, nếu không hắn sẽ biết trong lòng nàng lúc này đang cuộn trào dữ dội thế nào, hối hận đến mức hận không thể lăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-mieu-cuong-la-hac-lien-hoa/5046939/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.