Trấn Phong Linh được xây dựng dựa vào sông nước có lẽ có một khuyết điểm, đó là sau một hồi xô đẩy hỗn loạn, rất dễ có người rơi xuống nước. Cô gái đứng cách Hạ Tuế An vài bước chân vì cứu một đứa trẻ mà suýt chút nữa trượt chân.
Mẹ của đứa trẻ thấy con mình không sao, lại sợ những kẻ phát điên kia sẽ lao tới c.ắ.n hai mẹ con, lòng dạ sắt đá, chẳng màng đến sự an nguy của ân nhân cứu mạng, ôm con quay đầu bỏ chạy.
Cô gái kia chỉ nhíu mày một cái.
Nàng ấy không hề lên tiếng chỉ trích hành vi của họ.
Hạ Tuế An hoàn hồn, phát hiện mình đã chạy lên cây cầu gỗ đó, vươn tay kéo cô gái kia lại: "Cẩn thận!"
Có sự trợ giúp của Hạ Tuế An, cô gái đang treo mình bên mép cầu được kéo lên bờ. Nàng ấy nhìn Hạ Tuế An với ánh mắt biết ơn, nhưng không nán lại đây quá lâu, rảo bước đi về phía con phố đang hỗn loạn.
Tuyền Lê
Thấy cô gái quay người đi về nơi nguy hiểm, Hạ Tuế An muốn ngăn cản: "Ngươi..."
Cô gái dường như biết nàng đang nghĩ gì: "Ta là Quận chúa của trấn Phong Linh, có trách nhiệm bảo vệ trấn Phong Linh. Cảm ơn cô nương vừa rồi đã ra tay tương trợ, ngươi hãy mau tìm một nơi an toàn để trốn đi."
Hạ Tuế An: "Được thôi."
Quận chúa gật đầu: "Hữu duyên tái ngộ."
Lúc vội vàng cứu người không kịp để ý đến dung mạo của Quận chúa, giờ Hạ Tuế An mới nhìn rõ, cũng giống như lần đầu nhìn thấy dung nhan của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-mieu-cuong-la-hac-lien-hoa/5009805/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.