Sau khi Quận chúa dẫn người bắt những kẻ phát điên đi, trấn Phong Linh trong chớp mắt lại khôi phục như cũ. Thỉnh thoảng có người bàn tán về sự nguy hiểm lúc nãy, cũng có bách tính tò mò những kẻ đó giờ ra sao, có phải đã c.h.ế.t rồi không.
Hạ Tuế An theo Kỳ Bất Nghiên đến một khách điếm tên là "Phong Quá Vô Ngân" (Gió thoảng không dấu vết),tiểu nhị tiến lên hỏi bọn họ muốn ăn uống hay trọ lại.
Bọn họ chọn trọ lại.
Đến quầy, chưởng quầy lại hỏi bọn họ cần bao nhiêu phòng, khách điếm còn lại ba gian thượng phòng, chỉ là hơi đắt một chút, nếu hầu bao eo hẹp, có thể chọn trung phòng hoặc hạ phòng, ông ta nói cũng rất sạch sẽ.
Kỳ Bất Nghiên nhìn Hạ Tuế An.
Hạ Tuế An không biết tại sao hắn nhìn mình.
Ánh mắt nàng quét qua túi tiền xẹp lép bên hông Kỳ Bất Nghiên, tưởng hắn muốn nói không còn nhiều bạc, không thể ở hai gian thượng phòng, bèn vội nói: "Ta ở trung phòng hay hạ phòng đều được."
Chưởng quầy mở khách điếm ở trấn Phong Linh nhiều năm, kiến thức rộng rãi, sẽ không vì khách thiếu tiền mà lộ ra quá nhiều biểu cảm, rất bình tĩnh tự nhiên nâng chén trà lên, nhấp một ngụm, đợi bọn họ thương lượng.
Lại nghe thấy thiếu niên tuấn tú hỏi thiếu nữ: "Ngươi tối nay có còn muốn ngủ cùng ta không?"
Vị chưởng quầy kiến thức rộng rãi phun hết nước trà ra ngoài.
Thất sách, thất sách.
Hóa ra bọn họ không phải thiếu tiền, mà là loại quan hệ này. Ông ta thấy bọn họ tuổi còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-mieu-cuong-la-hac-lien-hoa/5009806/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.