Ngoài hang, gió tuyết tơi bời, nước nhỏ thành băng.
Trong hang, Hạ Tuế An trải mấy bộ y phục còn tính là dày ra, đắp lên người nàng và Kỳ Bất Nghiên. Hắn có lẽ không sợ lạnh, nhưng Hạ Tuế An sợ lạnh nhất, vừa rời khỏi lòng hắn là run cầm cập.
Nhiệt độ ban đêm thấp hơn ban ngày không biết bao nhiêu, khoảnh khắc sắp ngủ thiếp đi, Hạ Tuế An tự nhủ ngày mai nhất định phải dậy sớm, nhất thiết phải rời khỏi lòng Kỳ Bất Nghiên trước khi hắn tỉnh dậy.
Có lẽ do cơ thể thiếu niên ủ quá ấm, nàng chìm vào giấc ngủ say.
Hạ Tuế An nằm mơ.
Trong mơ, nàng dường như đang ở trong hang rắn ẩm ướt nhớp nháp, những con rắn ngũ sắc bò lổm ngổm trên dây leo trên đỉnh đầu, trên mặt đất, trên vách đá, đếm không xuể, chúng liên tục phát ra tiếng rít "xì xì".
Xung quanh dường như không một bóng người, Hạ Tuế An tuyệt vọng không lối thoát, co ro trong góc hang rắn, nhưng những con rắn kia bỗng nhiên bò về phía này, lưỡi rắn đỏ tươi, giống như vừa uống m.á.u xong mà không lau sạch được.
Nàng sợ hãi ôm gối ngồi thu lu.
Cứu ta với.
Ai cứu ta với.
Cách đó không xa dường như vang lên tiếng sột soạt, hình như cũng có người. Hạ Tuế An nhìn về phía phát ra tiếng động, phát hiện ở đó có một đứa trẻ đang ngồi, khoảng vài tuổi, bên cạnh cũng bò đầy rắn.
Khó phân biệt nam nữ.
Đứa trẻ mặc một bộ y bào màu chàm, không vừa vặn lắm, lộ ra cổ tay gầy gò trắng trẻo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-mieu-cuong-la-hac-lien-hoa/5009804/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.