Tiểu Đào ngồi vào xe taxi, báo địa chỉ, trong lòng vẫn thầm mắng Lưu Môn Đình một trăm lần, anh chính là heo, là cái loại cực kỳ ngu xuẩn ấy.
Về tới nhà, mẹ La mỉm cười ra đón cô con gái đã lâu không trở về nhà, trên mặt bà vui đến nở hoa, “Đào, muốn ăn món gì, mẹ làm cho con?”
Tiểu Đào ôm lấy mẹ cổ, “Con muốn ăn xương sườn, cá kho, còn có món tiểu thái do đích thân mẹ làm.”
Mẹ La: “Được rồi, được rồi, lát nữa mẹ đi mua đồ ăn, buổi tối làm món ngon cho con.”
Tiểu Đào như gấu koala treo trên người mẹ La, “Cảm ơn mẹ.”
-
Đường Uyển Tâm lại gọi một cuộc điện thoại tới hỏi thăm tiến triển, cô tỉ mỉ an bài một vở diễn, thì nhất định phải chắc chắn mọi chuyện đi theo kịch bản mới được.
Hai người nói bóng nói gió một hồi, kết quả cũng không quá tệ, cô hẹn thời gian gặp mặt vào ngày mai với Tiểu Đào.
Tiểu Đào nói chuyện phiếm với Đường Uyển Tâm một lát. Sau khi cúp điện thoại, cô nằm lên giường, trong đầu lại nghĩ về những lời Lưu Môn Đình, càng nghĩ càng giận.
Anh có ý gì?
Vì sao không ngăn cô lại?
Cứ đứng như trời trồng nhìn cô đi như vậy!
Từ trước đến nay cô chưa từng thấy một người đàn ông nào không thông suốt như vậy, đầu người này làm từ gỗ đấy à. Không đúng, đến gỗ mục vẫn có thể đẽo.
Một, chút, cũng, không, thông, suốt!
Tiểu Đào lăn lội quay cuồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-co-chap-phai-ngoan/3304534/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.