Tầm giờ này quán bar còn chưa bắt đầu mở cửa, cho nên nơi này cơ hồ không có người, Lưu Môn Đình với Lục Phong Châu ngồi trước quầy bar.
“Cạn.”
“Cạn.”
Tình hữu nghị giữa những người đàn ông, cho dù trôi qua bao nhiêu năm vẫn vẹn nguyên như lúc ban đầu.
Lục Phong Châu nhướng mày nhìn Lưu Môn Đình, “Cũng không tệ lắm.”
Lưu Môn Đình cong môi, “Quên nói chúc mừng anh.”
Lục Phong Châu: “Đừng tưởng chỉ nói chúc mừng không mà được, bao lì xì vẫn còn thiếu đó.”
Lưu Môn Đình thụi một quyền vào ngực Lục Phong Châu.
Hai người nói chuyện trời nam đất bắc một hồi lâu, cuối cùng đề tài mới kéo tới Tiểu Đào.
Lục Phong Châu: “Tiểu Đào là một cô gái tốt. Mấy năm nay người theo đuổi cô ấy rất nhiều, nhưng cô ấy vẫn luôn chờ mày.”
Lưu Môn Đình lắc lư cái ly trong tay, vẻ mặt có chút phiền muộn, “Anh Châu, em...... Em không xứng với cô ấy.”
Lục Phong Châu: “Bởi vì chân của mày sao?”
Lưu Môn Đình ngửa đầu uống cạn ly rượu, “Cũng là một phần thôi.”
Lục Phong Châu: “Vậy còn vì cái gì?”
Lưu Môn Đình do dự trong chốc lát mới nói: “Lúc em xuất ngoại đi chữa cái chân này, tiện thể làm kiểm tra gen, em có gen bệnh di truyền, tỉ lệ di truyền bệnh cho đời sau là 50%.”
“Nói cách khác, con của em có 50% mắc loại bệnh này.”
Lục Phong Châu: “Cho nên, nhiều năm này mày không liên lạc với cô ấy, chính là vì muốn cô ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-co-chap-phai-ngoan/3304533/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.