Trong sảnh chìm vào tĩnh lặng một thời gian dài.
Cuối cùng Trầm Hi Đoạt mở miệng đầu tiên, phá vỡ bầu không khí yên tĩnh này: “Còn gì muốn hỏi không?”
Cẩn Ngôn do dự một chút rồi hỏi: “Ta muốn biết mình sẽ sống như thế nào.
“Đầu tiên, ngươi phải giao danh sách ra trước. Sau đó ngươi sẽ bị phế bỏ
tất cả võ công. Ngơi sẽ bị nhốt sống vào trong Thiên Ngục, ta bảo đảm ngươi sẽ không phải chịu ngược đãi, một ngày ăn hai bữa, không cần làm việc, cho nên cũng không thể rời khỏi phòng giam. Ngươi sẽ không có bạn tù, canh ngục cũng sẽ không nói chuyỆn với ngươi, tuy cuộc sống hơi khô khan nhưng không phải không có hy vọng. Nếu gặp được hôn lễ của hoàng đế hoặc gặp thiên tai gì đó sẽ có đại xá cho thiên hạ. Ngươi là tội phạm mưu phản, vốn không có trong sách đại xá nhưng đầu thú có công, lại nộp danh sách giúp ta điều tra mưu phản, ta sẽ thuyết phục bỆ hạ.”
Trầm Hi Đoạt nói không nhanh không chậm.
Cẩn Ngôn cười khổ một cái: “Đây là còn sống mà Trầm đại nhân nói ư?”
“Người trong Thiên Ngục, ta không cho họ chết, tới giờ họ vẫn sống rất tốt.” Trầm Hi Đoạt nghiêm túc nói.
Quả thật, còn sống mà Trầm Hi Đoạt nói không như Tiêu Sắt nói, thậm chí khác lời của Cẩn Tuyên một trời một vực. Nhưng trọng lượng trong lời nói của hắn lại nặng hơn một chút.
“Trầm đại nhân nắm chắc mấy thành?” Cẩn Ngôn lại hỏi câu này.
“Gần như mười thành.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-ca-hanh/3719917/chuong-411.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.