Lôi Vô Kiệt nhìn Tiêu Sắt, Tiêu Sắt nhìn Lôi Vô Kiệt, hai người cùng thấy được hai chữ trong mắt đối
phương.
Kinh tởm.
Hai người không hẹn mà cùng xoay người, cúi thấp đầu đi về phía Cảnh Thái cung.
“Đứng lại.” Một giọng nữ nghiêm khắc đột nhiên gọi họ lại.
Tiêu Sắt và Lôi Vô Kiệt lập tức cúi đầu, nhanh chóng bước về phía trước. “Ta bảo đứng lại!” Giọng nữ quát lớn.
Mũi chân của Tiêu Sắt hất nhẹ một cái, một viên đá nhỏ rơi vào tay hắn.
Hắn búng nhẹ ngón tay, hòn đá nhỏ xuyên qua đám người bay thẳng về
phía sau. Cung nữ trung niên vừa rồi còn đang la hét trúng một hòn đá vào đầu, lập tức hôn mê bất tỉnh. Thân hình Lôi Vô Kiệt khẽ động, nhanh chóng lao tới bên cạnh cung nữ này, nhưng tà váy dài quá chân khiến hắn thiếu chút nữa ngã lộn nhào. Hắn kéo cung nữ vào trong góc, đặt cô ta sau môt gốc cây.
"Tốc chiến tốc thắng." Tiêu Sắt hạ giọng nói.
Lôi Vô Kiệt gật đầu một cái, hai người thấy xung quanh vắng lặng, tung người chui vào Cảnh Thái cung.
Tuyên Phi nương nương là phi tần được Minh Đức Đế sủng ái nhất nhưng trong Cảnh Thái cung lại yên tĩnh lạ thường. Nghe nói là do Tuyên Phi nương nương thích ở một mình cho nên người hầu trong cung không được gọi cũng không dám vào trong cung, do đó Tiêu Sắt và Lôi Vô Kiệt mới có cơ hội.
Chỉ thấy trong tấm màn che của tẩm cung có một bóng dáng mông lung đang chải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-ca-hanh/3719874/chuong-368.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.