Lạc Vũ Lan của Triều Vương các là người đầu tiên lao tới trước mặt Diệp
Đỉnh Chi.
Triều Vương các không phải môn phái gì lớn, thậm chí rất nhiều người
trong giang hồ chưa từng nghe nói, nhưng Lạc Vũ Lan lại rất nổi tiếng, vì
phu quân của cô là Đao Tiên ở Nam Quyết, sau này phu quân của cô chết,
lưỡi đao đó cũng không còn.
Đao tên Lạc Mịch.
Là một thanh đoản đao chỉ lớn hơn dao găm một chút.
Giờ phút này, nó xuất hiện trong tay Lạc Vũ Lan.
Ánh đỏ lóe lên, lưỡi đao đâm thẳng về phía yết hầu của Diệp Đỉnh Chi. Lạc
Vũ Lan nhìn Diệp Đỉnh Chi với vẻ yêu kiều, đôi mắt lóng lánh. Ánh mắt
quyến rũ này từng lưu giữ trái tim của Đao Tiên ở Nam Quyết, thế nhưng
Diệp Đỉnh Chi mặt không đổi sắc nhìn cô một cái.
Vũ khí nguy hiểm nhất của Lạc Vũ Lan không phải lưỡi đao Lạc Mịch mà là
sắc đẹp của cô, nhưng cái nhìn của Diệp Đỉnh Chi lại khiến cô phát lạnh, cứ
như Diệp Đỉnh Chi đang nhìn một người chết.
“Mị thuật của ngươi không tác dụng gì với Diệp Đỉnh Chi đâu.” Cổ áo Lạc
Vũ Lan đột nhiên bị kéo về phía sau, Lạc Vũ Lan vừa lui lại, tay áo của Diệp
Đỉnh Chi đã lướt qua cổ cô. Vương Nhân Tôn hất văng Lạc Vũ Lan về phía
sau, giơ đao đón đánh:”Diệp Đỉnh Chi!”
“Vương Nhân Tôn!” Diệp Đỉnh Chi giơ chân đá bay lưỡi đao trong tay
Vương Nhân Tôn lên không trung.
Vương Nhân Tôn nhảy lên, giơ tay bắt lấy trường đao, sau đó đột nhiên
chém xuống.
Diệp Đỉnh Chi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-bach-ma-tuy-xuan-phong/3997622/chuong-346.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.